Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
NGUYỄN HỮU HIỆP CỰU HỌC SINH TRƯỜNG THPT VÕ VĂN KIỆT TP. RẠCH GIÁ TỈNH KIÊN GIANG HIỆN ĐANG HỌC TẠI HARRINGTON HIGH SCHOOL, BANG WASHINGTON
Nhiều khi ước mơ chỉ là mơ ước, nhưng mà cũng có đôi khi ước mơ trở thành sự thật. Đối với mình, giấc mơ của mình đã trở thành sự thật, hồi nhỏ mỗi lần coi phim hành động của Hollywood là lại mê tít, rồi nói với ba mẹ hè năm sau dắt con đi Mỹ chơi nha ba mẹ. Ba mẹ nói: "Trời ơi đi Mỹ mà con làm như đi chợ vậy con, đâu có dễ đâu". Rồi cứ thế tháng qua tháng, năm qua năm, lúc nào cũng mơ được đặt chân tới Mỹ một lần. Đến năm lớp 10 cuối cùng cơ hội cũng đến, hôm đó công ti Edupath xuống trường mình để tạo điều kiện cho học sinh có học bổng đi du học, thì kình cũng đăng kí, lúc đó cứ nghĩ ừ thì đăng kí cho vui thôi, tại lúc đó ngoại ngữ của kình cũng chưa tốt, ai ngờ vài ngày sau kết ẩu về đậu thật, mừng quá trời, rồi về nói với ba mẹ, ăn cũng mừng. Rồi cuối cùng ngày bay cũng đến, ngày bay của mình là ngày 16 tháng 7 năm 2017. Lúc đó buồn lắm, vừa buồn vừa lo. Buồn vì lần đầu tiên trong cuộc đời phải đi học xa, đến 12 ngàn km, nên buồn lắm. Lo vì giao tiếp chưa tốt, nên sợ không nói chuyện được với người ta, tại nhà bay quốc tế ở Mỹ lớn lắm, đi mà không biết đường là dễ lạc lắm luôn, mà cuối cùng cũng được đặt chân tới Mỹ, cảm giác lúc đó bồi hồi lắm, thời tiết lúc đó ở sân bay Atlanta là 14°C, đối với mình lúc đó là lạnh lắm rồi, lần đầu tiên mình đặt chân tới Mỹ, chuyến bay chuyển tiếp của mình từ Atlanta qua Springfield bị delayed đến ngồi chờ mục xương ở sân bay luôn haha, mà cũng vui, đó là lần đầu tiên mình biết cảm giác delayed là như thế nào. Ấn tượng đầu tiên của mình lúc đặt chân tới Mỹ là lúc đó mình vô kột cửa hàng ở sân bay mua một chai nước, theo mình nhớ là chai nước đó khoảng tầm 2.15$ mà lúc đó mới qua làm gì có mấy đồng lẻ, rồi cái chị bán hàng mới nói là thôi em đưa 2$ đô thôi, chị có 15 cents đây rồi. Lúc đó cũng ngại ngại mà cũng mừng. Rồi lúc máy bay bị delayed, lúc đó người ta để mền gối cho hành khách để nằm nghỉ ở sân bay, mình chuẩn bị đến lấy thì cô kia đã ôm sẵn vài cái mền để đưa cho mình rồi, mình cảm ơn quá trời luôn, lúc đó mình vui lắm, mình nghĩ sao ở đây lại có người tốt với mình vậy.
Rồi lúc qua đến Springfield để học bổ túc tiếng Anh là thời gian tuyệt nhất của mình đến giờ, lúc đó có đến hai mươi mấy bạn Việt Nam, mấy bạn Trung Quốc và mấy bạn Đài Loan, lúc đó xa nhà mà, thiếu thốn đủ thứ hết, trong kí túc xa ai thiếu cái gì thì chia sẻ cho nhau, rồi nhiều lúc đói bụng, bạn cũng nấu mì gói cho ăn, mà ăn cũng khổ lắm, đem mì gói theo, mà làm gì có tô, có một cái ly mì ly à, mười mấy đứa để dành cái ly đó lại để ăn, lúc đó mới biết thiếu thốn là gì. Rồi đến ngày đầu tiên được đi mall, mừng lắm, thiếu đồ gì cũng mua được, mà mắc lắm, lúc tính tiền muốn khóc luôn, mua có mấy cái đồ mà cả trăm đô huhu. Rồi một tháng cũng qua mau, tuần nào ở ký túc xá cũng phải chia tay bạn bè hết, buồn lắm, gắn bó với nhau không được lâu nhưng mà cái gì chia sẻ cho nhau hết. Ngầy 18 tháng 8 mình bay đến nhà host ở bang Washington. Lúc bay đến cũng khuya lắm, khoảng 12 giờ đêm, mà cứ tưởng là mẹ host rước, cuối cùng không phải, là bạn của mẹ host, ba mẹ host có việc bận ở Seattle nên không đón được, xong về nhà, mà nhà host mình ở nông trại, tối lạnh lắm, nghe mấy con chó đồng sủa nữa, sợ sợ. Rồi đến sáng hôm sau, bước ra ngoài, mới cảm thấy mình may mắn, có thể nói đó là nơi mơ ước của mình để ở, đẹp vô cùng, cây cối xanh um tùm, hồ thì có rùa, vịt. Nhiều động vật lắm luôn, ba mẹ host thì dễ thương lắm, thương mình lắm, cái gì cũng mua cho mình, lúc trước khi đi cứ nghĩ là qua đây phải tự lo chi phí cá nhân, mà nào ngờ qua đây, cái gì cũng được mua cho, rồi được trải nghiệm cảm giác bắn súng, bắn cung, đua xe đủ thứ hết. Mấy ngày đầu ở trường, là khoảng thời gian khó khăn nhất, chưa hòa nhập được với môi trường học tập mới, không giao tiếp, không hiểu được nhiều. Nhưng mà ngày qua ngày mình cũng dần hòa nhập, tiếng Anh cũng giỏi lên, lúc đó mới thấy có niềm vui. Mình còn được trải nghiệm mấy ngày lễ ở Mỹ nữa, được ăn nhiều lắm hihi. Qua Mỹ cũng là lần đầu tiên mình chơi bóng rổ, thời gian đầu đi tập cũng khó khắn lắm, nhưng mà dần dần cũng cải thiện được kỹ năng rồi cũng giỏi dần dần. Đến đất nước cờ hoa này là nơi có nhiều lần đầu tiên của mình nhất, cũng là làn đầu tiên ăn sinh nhật xa nhà, ăn Tết xa nhà, mà cũng chịu thôi, đi học xa mà, phải gáng học để ba mẹ ông bà ở nhà vui. Mình lúc nào cũng có suy nghĩ, không được nản lòng, đã chạm tay tới ước mơ rồi thì phải mơ lớn hơn, để thành công hơn.
Liên hệ
Vui lòng điền đầy đủ thông tin vào biểu mẫu này
Hotline