Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
"Đặt chân lên đất Mỹ cũng đã được hơn 1 năm. Những ngày đáng nhớ, vui có, buồn có, tủi thân có, stress lại càng không thể thiếu. Ngày mới qua cũng là những ngày Việt Nam chuẩn bị đón tết, trong khi mọi người ở nhà mua sắm sửa soạn chuẩn bị đón tết thì mình, một đứa con gái lại một thân một mình nơi đất khách quê người. Phải tập làm quen và thích nghi với mọi thứ, môi trường mới, với cuộc sống mới, trường mới, bạn mới và thậm chí ngôn ngữ mới... Đủ thứ mà dù ở cùng một nơi nói cùng ngôn ngữ đã khó để thích ứng, thì huống chi là một nơi khác ngôn ngữ, múi giờ lệch nhau tới 12 tiếng thì đủ hiểu sẽ khó khăn như thế nào. Nhớ những ngày đầu mới qua, đường xá không biết, xe không có, bạn bè cũng không, mọi thứ cứ như ở một thế giới hoàn toàn khác. Đi ra đường là cứ như một đứa con nít không hề biết gì. Bị shock! Thức dậy mỗi sáng chỉ mong cho qua ngày, sống lơ lửng không có mục đích. Rào cản ngôn ngữ, rào cản tâm lý và cả rào cản văn hoá làm bản thân nản lòng kinh khủng. Dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước khi đi, nhưng phải gặp rồi mới ngỡ có chuẩn bị chừng nào thì khi chính mình rơi vào tình cảnh đó mới có thể “cảm nhận trọn vẹn” sự mệt mỏi, lạc lõng khi phải tập làm quen với quá nhiều thứ. Nhiều khi tự hỏi có phải mình đã sai khi chọn đi đến nơi không người thân quen như nơi này. Đi đến làm gì một nơi mà dù có ốm đau cũng không có ai quan tâm chăm sóc, không biết tâm sự cùng ai, cũng không dám kể lể vì sợ làm ba mẹ lo lắng. Chỉ còn biết nằm một mình tủi thân và nhớ nhà. Đến bây giờ nằm nhớ lại khoảng thời gian đó mà vẫn còn thấy rùng mình và cảm thấy “tự hào” vì đã vượt qua được thời kì khó khăn đó.
Nhưng người ta nói trong cái rủi lại có cái may. Người thân không có nhưng bù lại mình lại tìm và gặp được rất nhiều bạn bè tốt, giúp đỡ mình rất nhiều. Có người thì biết những ngày đầu khó khăn vậy là dẫn mình đi khắp nhà hàng này, chợ kia mua đồ dùng vật dụng. Đi chợ thì chỉ cần nhờ một tiếng anh chị bạn bè sẽ vui lòng đưa đi. Bài vở khó khăn thì bạn bè anh chị cũng giúp đỡ nhiệt tình. Rồi còn phải kể đến khoản roomate, cái này thì cũng khá hên xui, và may mắn thay mình lại cũng gặp được những người rất tốt. Có người như chị, lại có người chăm sóc như con gái. Còn nhớ hồi sinh nhật năm 20 tuổi, cũng là thời điểm qua Mỹ được hơn 1 tháng, cứ nghĩ sẽ ăn sinh nhật một mình như hồi tết. Nhưng nào ngờ đâu mấy anh mấy chị rồi bạn bè lại tổ chức tiệc mừng sinh nhật làm cảm động gần khóc. Mới thấy mình may mắn như thế nào!
Rồi dần dần càng cảm thấy mình đã có quyết định đúng đắn khi đi du học. Cảm thấy yêu đất Mỹ nhiều hơn dù chỉ vì những điều rất nhỏ nhặt. Một cô bạn không hề quen biết, chỉ gặp nhau rồi nói chuyện chưa tới một giờ đồng hồ, đã chạy đi mua tặng mình 1 cái bánh sinh nhật như kiểu hai đứa là bạn thân lâu năm chỉ vì biết mình vừa chuyển trường và sẽ không có bánh sinh nhật vào ngày sinh nhật, chỉ vậy thôi nên bạn ấy tặng. Một anh bạn hướng dẫn tận tình khi gặp trục trặc lúc in bài. Rồi thấy lâng lâng khi nhận được một ly starbuck free từ một bạn nam không biết tên, và cũng không kịp cảm ơn thì bạn đã đi mất... Nhiều điều nhỏ nhặt nhưng lại cực kì đặc biệt đối với một con nhỏ xa nhà xa quê và thiếu thốn tình thương như mình, đã tạo nên một hành trình trưởng thành đầy gian nan và cũng cực kì ý nghĩa. Một năm nói dài không dài nhưng nói ngắn cũng không thể nói là ngắn. Một năm đủ để nếm trải được đầy đủ những thứ mà cứ trói mãi trong vòng tay cha mẹ sẽ không thể nào hiểu được: mùi vị của sự trưởng thành!"
Liên hệ
Vui lòng điền đầy đủ thông tin vào biểu mẫu này
Hotline