Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
Severity: Notice
Message: Undefined property: stdClass::$Link
Filename: front_end_template/header.php
Line Number: 256
NHỮNG BÀ MẸ MỸ
Đây là bài viết để tri ân những bà mẹ Mỹ đã nuôi nấng con trai mình trong những năm qua. Mình muốn nói những điều này đã lâu lắm rồi nhưng công việc bận rộn cứ cuốn mình theo mãi đến giờ…
Câu chuyện bắt đầu từ năm 2015, năm cục cưng của gia đình mình bắt đầu đi du học từ lớp 11. Con đi theo chương trình trao đổi văn hóa và gia đình mình quyết định cho con ở nhà gia đình người bản xứ ở Louisiana để con có cơ hội trao dồi tiếng Anh nhiều hơn. Gia đình nhận nuôi du học sinh gọi là host, và bà mẹ cũng giống như mẹ nuôi mặc dù khi tham gia chương trình mình phải ký cam kết không được cho con làm con nuôi, sau đây mình tạm gọi là mom C. Năm đó cũng là năm đầu tiên mom C nhận nuôi du học sinh. Mom nói đó là truyền thống gia đình, trước đây mẹ của mom cũng làm host và mom cũng muốn trải nghiệm như vậy. Từ khi liên lạc với nhau, mom đã cho thấy sự nhiệt tình và chu đáo từng chi tiết. Ví dụ như mom hỏi con thích màu gì để mom trang trí căn phòng theo màu đó.
Lần đầu tiên 1 đứa trẻ 16 tuổi xách vali đi một mình sang xứ lạ, 2 vợ chồng thật sự mất ăn mất ngủ, cứ canh giờ máy bay đáp khi quá cảnh để liên lạc với con nhờ wifi của sân bay, dặn dò con sợ chuyến bay bị đổi giờ hay đổi cổng cho đến khi nhận được hình ảnh của mom gởi về thì mới thở phào nhẹ nhõm. Mom huy động cả gia đình và những bạn trẻ hàng xóm cùng tuổi để ra sân bay đón con cùng những băng rôn tự vẽ thật là dễ thương. Và khi về nhà con bước vô phòng thì có cả 1 cái bản đồ VN. Cứ cuối tuần là mom dẫn đi chơi, tệ nhất cũng là đi coi phim, không thì đi picnic, đi du lịch, lễ hội... Trong 1 năm học ở với mom, con đã được đi hết chiều ngang của nước Mỹ qua tận New York, Texas, California… và cả Mexico. Thực sự nếu là mình thì mình không biết bao giờ mới làm cho con được như vậy! Mình cứ nhớ mãi 1 kỷ niệm, đó là lần xin visa Canada online cho con. Do mình đinh ninh mọi giấy tờ đều ổn do đã làm ở VN rồi nên chỉ gởi file qua nhờ mom in ra mà không biết rằng file pdf khi mở bằng các phiên bản khác nhau có thể bị mất nội dung. Mom phải chở con đến văn phòng visa cách nhà tới 3 giờ lái xe để lăn tay, nhưng khi vào nộp thì họ từ chối. Đã mất công lái xe 3 tiếng đồng hồ chẳng lẽ lại chạy về. Lúc đó đã gần trưa bên Mỹ và cũng gần nửa đêm ở VN, con gọi điện về nói mom rất bối rối và lo lắng vì không hiểu sao bị từ chối. Sau rất nhiều lần kiểm tra qua lại mới phát hiện được nguyên nhân, lại phải nhờ 1 người bà con gởi lại file pdf đầy đủ, rồi mom lại phải chạy vòng vòng tìm chỗ in rồi đợi tới đầu giờ chiều đem vô nộp lại. Tội nghiệp, mom phải nhịn đói đến khi xong việc thì cũng 2h trưa mới đi tìm chỗ để ăn, lúc đó ở VN cũng 2h sáng. Hú hồn! Ngày con về VN nghỉ hè, mom gọi con lại và đưa cho con 1 món quà. Mom nói đây là 1 món quà nhỏ thôi. Đố các bạn đoán được món quà đó là gì? Thật sự mình cũng không thể nào tưởng tượng ra được món quà đó với tư duy đầu óc của mình. Đó là 1 chiếc chìa khóa nhà được đóng gói trang trọng với nền là quốc kỳ Mỹ. Mom nói mom coi con như là 1 thành viên của gia đình và con có thể đến nhà mom bất cứ lúc nào con muốn! Lại có 1 lần mom post trên FB về kế hoạch nhận host thêm vài năm rồi nghỉ ngơi, mình có nói chơi là có thể cho tui gởi thằng em năm 2020 không? Vậy mà mom nhớ và lên kế hoạch thiệt!
Sang năm lớp 12, con đổi qua tiểu bang Arizona nên phải tạm biệt mom C và ở nhà 1 host mới là mom M. Mom M cũng vậy, thường dắt con đi chơi vào cuối tuần và bất cứ cuộc họp mặt gia đình nào mom cũng dắt con theo như 1 thành viên trong nhà. Thấm thoắt 1 năm học trôi qua, gia đình mình quyết định sang dự lễ tốt nghiệp trung học của con. Mình liên lạc với mom để nhờ mom tìm chỗ ở vì khu vực đó không có khách sạn gần, mom nói mom có 1 người hàng xóm có phòng trống có thể ở được. Đến ngày gia đình mình qua, mom đón tại sân bay chở về nhà và mom nói rằng gia đình mình cứ sử dụng phòng của mom còn mom sẽ sang nhà người hàng xóm để ngủ. Thật bất ngờ không thể nào nói nên lời! Ôi căn phòng của mom thật là đẹp với vô số đồ trang trí, 1 cái giường King và 10 cái gối! Mom có 1 người con trai là anh C và 1 ông khách trọ là ông J. Ngày đầu tiên, 2 vợ chồng tui chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn xong do bị trái múi giờ nên mệt quá lăn ra ngủ, đến khi thức dậy thì anh C đã nấu nướng xong hết rồi! Thiệt là ngại quá đi! Đến hôm lễ tốt ngiệp, mom phân công ông J chở con tới trường trước vì học sinh phải đến sớm để tập dượt làm lễ, và giao thêm 1 nhiệm vụ nữa là giành chỗ tốt trên khán đài để mom chở gia đình mình tới sau. Khi gia đình mình đến, khán đài cũng khá đông, nhưng dãy ghế mà ông J giành bằng cách ngồi chắn 1 đầu và để cái nón cowboy ở đầu kia thì vẫn còn đó. Ổng nói nãy giờ nhiều người hỏi lắm nhưng ổng nói không được, hôm nay gia đình tao toàn ông nội ông ngoại người già không hà, phải ngồi ở đây chứ không leo cao được! Ngày cuối ở nhà mom nói sẽ đãi steak nướng kiểu Mỹ, ông J lại làm đầu bếp nhưng đến bữa ăn không thấy ổng đâu, hỏi mom thì mom nói ổng đi làm sáng sớm nên giờ mệt quá ngủ rồi! Ôi sao lại có thể như vậy! Rồi năm sau con lại chuyển trường nên phải chuyển sang host mới, nhưng mom M cứ canh mỗi khi con có dịp nghỉ lễ hay nghỉ giữa 2 học kỳ là lại chạy sang đón con về nhà để chở đi chơi, đi ăn…
Và còn nhiều nữa những kỷ niệm không thể nào kể hết được. Thật không thể nói hết lòng biết ơn của gia đình mình đến với những bà mẹ Mỹ và những người bạn Mỹ. Thôi thì lòng biết ơn sẽ giữ mãi trong lòng và hy vọng sẽ có 1 ngày nào đó được đền đáp.
Contact
Please enter your information to this form
Hotline